Skip to main content

Bình luận / Khuyến nghị chung

CCPR - Bình luận chung số 18

Ngày ban hành

06/06/1989

Văn bản tiếng Việt

  1. Không phân biệt đối xử, bình đẳng trước pháp luật và được pháp luật bảo vệ một cách bình đẳng mà không có bất cứ sự phân biệt nào là quy định tạo nên cơ sở và nguyên tắc chung trong việc bảo vệ quyền con người. Khoản 1 Điều 2 của Công ước quốc tế về quyền dân sự và chính trị yêu cầu các  phải tôn trọng và bảo đảm cho tất cả mọi người trong lãnh thổ và phạm vi tài phán của mình các quyền đã công nhận trong Công ước mà không có bất cứ sự phân biệt nào như về chủng tộc, màu da, giới tính, ngôn ngữ, tôn giáo, quan điểm chính trị hay quan điểm khác, quốc tịch hay thành phần xã hội, tài sản, nguồn gốc hay các yếu tố khác. Điều 26 không chỉ cho phép tất cả mọi người được bình đẳng trước pháp luật cũng như được pháp luật bảo vệ một cách bình đẳng mà còn nghiêm cấm bất cứ sự phân biệt đối xử nào theo luật và bảo đảm cho tất cả mọi người được bảo vệ một cách hiệu quả chống lại mọi sự phân biệt dựa trên bất cứ hình thức nào.

 

CCPR - Bình luận chung số 15

Ngày ban hành

06/06/1986
  1. Báo cáo của các quốc gia  thường quên làm rõ nghĩa vụ của mỗi  phải bảo đảm thực hiện các quyền trong Công ước cho “tất cả các cá nhân đang ở trong phạm vi lãnh thổ và thẩm quyền tài phán của mình” (khoản 1 Điều 2). Nói chung, các quyền ghi nhận trong Công ước được áp dụng cho tất cả mọi người, bất kể sự khác biệt về yếu tố gì, kể cả về quốc tịch của họ.

 

CCPR - Bình luận chung số 14

Ngày ban hành

06/06/1984

Văn bản tiếng Việt

 

CCPR - Bình luận chung số 12

Ngày ban hành

20/10/1984

Văn bản tiếng Việt

 

Tuân thủ các mục đích và nguyên tắc của Hiến chương Liên hợp quốc, Điều 1 của ICCPR thừa nhận rằng tất cả các dân tộc đều có quyền tự quyết. Quyền tự quyết là đặc biệt quan trọng bởi việc hiện thực hóa nó là điều kiện cần thiết để đảm bảo tính hiệu quả trong việc hưởng thụ quyền con người của các cá nhân, và để thúc đẩy, củng cố những quyền đó. Đó chính là lý do mà các quốc gia  đưa quyền tự quyết vào riêng một điều và đặt nó đứng trước tất cả các quyền khác trong cả hai Công ước ICCPR và ICESCR.

 

CCPR - Bình luận chung số 10

Ngày ban hành

20/01/1988

Văn bản tiếng Việt

  1. Khoản 1 Điều 10 yêu cầu bảo vệ quyền bảo lưu chính kiến không có sự can thiệp. Đây là một quyền mà Công ước không cho phép hạn chế hay tạm ngừng thực hiện trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Uỷ ban mong nhận được những thông tin từ các  về việc thực hiện quy định ở khoản 1 Điều 10.

 

CESCR - Bình luận chung số 09

Ngày ban hành

29/12/1998

BÌNH LUẬN CHUNG SỐ 9
THỰC HIỆN CÔNG ƯỚC Ở CÁC QUỐC GIA(*)

A. Nghĩa vụ làm hài hòa pháp luật quốc gia với các quy định của Công ước

1. Trong Bình luận chung số 3 (năm 1990, về khoản 1 Điều 2 Công ước)(1) Uỷ ban đã đề cập đến các vấn đề liên quan đến bản chất và phạm vi của các nghĩa vụ của các Quốc gia thành viên Công ước. Bình luận chung này đề cập đến những khía cạnh cụ thể hơn so với Bình luận chung trư­ớc đó. Nghĩa vụ trọng tâm là các Quốc gia thành viên thực hiện hiệu quả các quyền được ghi nhận trong Công ước. Thông qua việc yêu cầu các Chính phủ thực hiện nghĩa vụ đó “bằng tất cả các biện pháp thích hợp”, Công ước đưa ra một cách tiếp cận rộng và mềm dẻo, cho phép các hệ thống hành chính và pháp lý ở các quốc gia có những đặc thù cũng như những trọng tâm riêng trong vấn đề này.

CESCR - Bình luận chung số 08

Ngày ban hành

25/09/1997

BÌNH LUẬN CHUNG SỐ 8
MỐI QUAN HỆ GIỮA SỰ TRỪNG PHẠT VỀ KINH TẾ VÀ VIỆC
TÔN TRỌNG CÁC QUYỀN KINH TẾ, XÃ HỘI, VĂN HÓA(*)

1. Các lệnh trừng phạt kinh tế đang được áp đặt ngày càng phổ biến, cả ở cấp độ quốc tế, khu vực và song phương. Mục đích của Bình luận chung này là nhấn mạnh dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, những lệnh trừng phạt như vậy luôn phải tham chiếu đầy đủ với những điều khoản của Công ước quốc tế về các quyền kinh tế, xã hội và văn hoá. Uỷ ban không có ý định đề cập đến vấn đề có cần thiết hay không áp đặt các lệnh trừng phạt này trong các trường hợp thích hợp phù hợp với quy định của Chương VII Hiến chương Liên hợp quốc, hoặc trong các quy định khác có liên quan của luật quốc tế. Nhưng những điều khoản liên quan đến Quyền con người trong Hiến chương Liên hợp quốc (các Điều 1, 55 và 56) hoàn toàn phải được xem xét đầy đủ trong những trường hợp như vậy.

CESCR - Bình luận chung số 07

Ngày ban hành

23/12/1997

Văn bản tiếng Việt

BÌNH LUẬN CHUNG SỐ 7
QUYỀN CÓ NHÀ Ở THÍCH ĐÁNG:
SỰ CƯỠNG CHẾ DI DỜI (ĐIỀU 11(1))(*)

1. Trong Bình luận chung số 4 (năm 1991), Uỷ ban đã nêu rằng tất cả mọi người cần phải được cấp chứng nhận quyền tiếp tục được thuê nơi ở như là sự bảo vệ pháp lí chống lại việc cưỡng chế di dời, sự quấy rối và những đe dọa khác. Bình luận chung số 4 cũng kết luận rằng, việc cưỡng chế di dời khỏi nơi cư trú là hoàn toàn trái với những quy định của Công ước. Từ một số báo cáo nổi bật trong những năm gần đây về vấn đề cưỡng chế di dời, bao gồm những ví dụ trong đó các Quốc gia thành viên Công ước đã vi phạm nghĩa vụ của họ, hiện nay Uỷ ban đang cố gắng làm rõ hơn những vi phạm này dưới góc độ các nghĩa vụ qui định trong Công ước.

CESCR - Bình luận chung số 06

Ngày ban hành

20/11/1995

1. Tuổi thọ của dân số thế giới đang gia tăng ở mức đáng kể. Tổng số người có tuổi thọ từ 60 trở lên tăng từ 200 triệu vào năm 1950 lên 400 triệu vào năm 1982, dự đoán tăng lên 600 triệu vào năm 2001 và sẽ ở mức 1,2 tỉ vào năm 2025. Tại thời điểm đó, hơn 70% số người này sẽ sống ở các nước mà ngày nay được coi là nước đang phát triển. Số người ở độ tuổi 80 trở lên đã tăng và sẽ tiếp tục tăng nhanh hơn nữa, từ 13 triệu vào năm 1950 đến nay đã tăng lên hơn 50 triệu và dự tính sẽ tăng lên 137 triệu vào năm 2025. Đây là nhóm dân số gia tăng nhanh nhất trên thế giới, tiên đoán sẽ tăng với hệ số 10 trong giai đoạn từ năm 1950 và 2025, so với hệ số 6 của độ tuổi từ 60 trở lên, và một hệ số khiêm tốn nhỏ hơn 3 cho tổng dân số1.

Drupal theme by Adaptivethemes - Design by Kodamera